作者
诗文 作者 名句 典籍 成语

梁栋介绍

梁栋
  (1242——1305) 字隆吉,湘州(在今湖北)人,迁镇江(今属江苏)。咸淳四年(1268)进士。迁宝应簿,调钱塘仁和尉,入师幕。宋亡,归武林,后卜居建康,时往来茅山中。《全宋词》存其词三首。
  (1242——1305) 字隆吉,湘州(在今湖北)人,迁镇江(今属江苏)。咸淳四年(1268)进士。迁宝应簿,调钱塘仁和尉,入师幕。宋亡,归武林,后卜居建康,时往来茅山中。《全宋词》存其词三首。
相关资料
相关作品
梁栋 梁栋

一场春梦,待从头、说与傍人听著。罨画溪山红锦障,舞燕歌莺台阁。碧海倾春,黄金买夜,犹道看承薄。雕香剪玉,今生今世盟约。
须信欢乐过情,闲嗔冷妒,一阵东风恶。韵白娇红消瘦尽,江北江南零落。骨朽心存,恩深缘浅,忍把罗衣著。蓬莱何处,云涛天际冥漠。
chǎng chūn mèng
dài cóng tóu shuō bàng rén tīng zhe
yǎn huà shān hóng jǐn zhàng
yàn yīng tái
hǎi qīng chūn
huáng jīn mǎi
yóu dào kàn chéng báo
diāo xiāng jiǎn
jīn shēng jīn shì méng yuē
xìn huān guò qíng
xián chēn lěng
zhèn dōng fēng è
yùn bái jiāo hóng xiāo shòu jìn
jiāng běi jiāng nán líng luò
xiǔ xīn cún
ēn shēn yuán qiǎn
rěn luó zhe
péng lái chù
yún tāo tiān míng
梁栋 梁栋

枕寒流、碧萦衣带,高台平与云倚。燕来莺去谁为主,磨灭谪仙吟墨。愁思里。待说与山灵,还又羞拈起。箫韶已矣。甚竹实风摧,桐阴雨瘦,景物变新丽。
江山在,认得刘郎何寄。年来声誉休废。英雄不博胭脂井,谁念故人衰悴。时有几。便凤去台空,莫厌频游此。兴亡过耳。任北雪迷空,东风换绿,都付梦和醉。
zhěn hán liú yíng dài
gāo tái píng yún
yàn lái yīng shuí wéi zhǔ
miè zhé xiān yín
chóu
dài shuō shān líng
hái yòu xiū niān
xiāo sháo
shèn zhú shí fēng cuī
tóng yīn shòu
jǐng biàn xīn
jiāng shān zài
rèn liú láng
nián lái shēng xiū fèi
yīng xióng yān zhī jǐng
shuí niàn rén shuāi cuì
shí yǒu
biàn 便 fèng tái kōng
yàn pín yóu
xìng wáng guò ěr
rèn běi xuě kōng
dōng fēng huàn 绿
dōu mèng zuì
梁栋 梁栋

怨东风。把韵华付去,农李小桃红。黄落山空,香销水冷,此际才与君逢。敛秋思、愁肠日结,拥翠袖、应水剪裁工。晕脸迎霜,幽姿泣露,寂寞谁同。
休笑梳妆淡薄,看浮花浪蕊,眼底俱空。夜帐云闲,寒城月浸,有人吟偏深丛。自前度、王郎去后,旧游处、烟草接吴宫。惟有芳卿寄言,蹙损眉峰。
yuàn dōng fēng
yùn huá
nóng xiǎo táo hóng
huáng luò shān kōng
xiāng xiāo shuǐ lěng
cái jūn féng
liǎn qiū chóu cháng jié
yōng cuì xiù yīng shuǐ jiǎn cái gōng
yūn liǎn yíng shuāng
yōu 姿
shuí tóng
xiū xiào shū zhuāng dàn báo
kàn huā làng ruǐ
yǎn kōng
zhàng yún xián
hán chéng yuè jìn
yǒu rén yín piān shēn cóng
qián wáng láng hòu
jiù yóu chù yān cǎo jiē gōng
wéi yǒu fāng qīng yán
sǔn méi fēng
梁栋 梁栋
怨东风。把韵华付去,农李小桃红。黄落山空,香销水冷,此际才与君逢。敛秋思、愁肠日结,拥翠袖、应费剪裁工。晕脸迎霜,幽姿泣露,寂寞谁同。


休笑梳妆淡薄,看浮花浪蕊,眼底俱空。夜帐云闲,寒城月浸,有人吟偏深丛。自前度、王郎去后,旧游处、烟草接吴宫。惟有芳卿寄言,蹙损眉峰。
yuàn dōng fēng
yùn huá
nóng xiǎo táo hóng
huáng luò shān kōng
xiāng xiāo shuǐ lěng
cái jūn féng
liǎn qiū chóu cháng jié
yōng cuì xiù yīng fèi jiǎn cái gōng
yūn liǎn yíng shuāng
yōu 姿
shuí tóng
xiū xiào shū zhuāng dàn báo
kàn huā làng ruǐ
yǎn kōng
zhàng yún xián
hán chéng yuè jìn
yǒu rén yín piān shēn cóng
qián wáng láng hòu
jiù yóu chù yān cǎo jiē gōng
wéi yǒu fāng qīng yán
sǔn méi fēng
梁栋 梁栋
渊明无心云,才出便归岫。
东皋半顷秫,所种不常有。
苦恨无酒钱,闲却持杯手。
今朝有一壶,携之访亲友。
惜无好事人,能消几壶酒。
区区谋一醉,岂望名不朽。
闲吟篱下菊,自传门前柳。
试问刘寄奴,还识此人不。
yuān míng xīn yún
cái chū biàn 便 guī xiù
dōng gāo bàn qǐng shú
suǒ zhǒng cháng yǒu
hèn jiǔ qián
xián què chí bēi shǒu
jīn cháo yǒu
xié zhī fǎng 访 qīn yǒu
hǎo shì rén
néng xiāo jiǔ
móu zuì
wàng míng xiǔ
xián yín xià
chuán mén qián liǔ
shì wèn liú
hái shí rén
梁栋 梁栋
前村雨过溪流乱,行路迷漫都间断。
孤洲尽日少人来,小舟系在垂杨岸。
主人空有济川心,坐见门前水日深。
袖手归来茅屋下,任他鸥鸟自浮沈。
qián cūn guò liú luàn
háng màn dōu jiān duàn
zhōu jìn shǎo rén lái
xiǎo zhōu zài chuí yáng àn
zhǔ rén kōng yǒu chuān xīn
zuò jiàn mén qián shuǐ shēn
xiù shǒu guī lái máo xià
rèn ōu niǎo shěn
梁栋 梁栋
憔悴城南短李绅,多情乌帽染黄尘。
读书不了平生事,阅世空存后死身。
落日江山宜唤酒,西风天地正愁人。
任他蜂蝶黄花老,明月园林是小春。

憔悴城南短李绅,多情乌帽染黄尘。
我就是城南那憔悴短小的李绅,多愁善感,乌纱帽上落满黄尘。

读书不了平生事,阅世空存后死身。
苦读诗书,却不明白平生所历世事;阅尽世态,空留下未曾殉国之身。

落日江山宜唤酒,西风天地正愁人。
眼看着落日残照下的江山,还是叫一壶酒吧;不见那西风萧瑟中的天地,正要愁杀士人!

任他蜂蝶黄花老,明月园林是小春。
任凭它蜂蝶为黄花老去而发愁,明月下的园林里,自有一派小阳春。

(qiáo)(cuì)城南短李绅,多情乌帽染黄尘。
李绅:中唐诗人,有诗名。因身材短小精悍。时称“短李”。

读书不了平生事,阅世空存后死身。

落日江山宜唤酒,西风天地正愁人。

任他蜂蝶(dié)黄花老,明月园林是小春。
小春:又称小阳春。农历十月,尚少寒意,有如初春故称。

qiáo cuì chéng nán duǎn shēn
duō qíng mào rǎn huáng chén
shū le píng shēng shì
yuè shì kōng cún hòu shēn
luò jiāng shān huàn jiǔ
西 fēng tiān zhèng chóu rén
rèn fēng dié huáng huā lǎo
míng yuè yuán lín shì xiǎo chūn
梁栋 梁栋
怨东风。把韶华付去,秾李小桃红。黄落山空,香销水冷,此际才与君逢。敛秋思、愁肠九结,拥翠袖、应费剪裁工。晕脸迎霜,幽姿泣露,寂寞谁同。休笑梳妆淡薄,看浮花浪蕊,眼底俱空。夜帐云闲,寒城月浸,有人吟遍深丛。自前度、王郎去後,旧游处、烟草接吴宫。惟有芳卿寄言,蹙损眉峰。
yuàn dōng fēng
sháo huá
nóng xiǎo táo hóng
huáng luò shān kōng
xiāng xiāo shuǐ lěng
cái jūn féng
liǎn qiū chóu cháng jiǔ jié
yōng cuì xiù yīng fèi jiǎn cái gōng
yūn liǎn yíng shuāng
yōu 姿
shuí tóng
xiū xiào shū zhuāng dàn báo
kàn huā làng ruǐ
yǎn kōng
zhàng yún xián
hán chéng yuè jìn
yǒu rén yín biàn shēn cóng
qián wáng láng hòu
jiù yóu chù yān cǎo jiē gōng
wéi yǒu fāng qīng yán
sǔn méi fēng
梁栋 梁栋
乾坤有正气,间色皆为臣。
名葩据中央,红紫谁敢邻。
倾日不忘君,卫足恐伤身。
冥然无知识,忠孝出本真。
林林天地间,戴履而为人。
明灵秀万物,孰不尊君亲。
嗟嗟叔季后,利欲泯天伦。
邈哉望帝国,产生瑞世珍。
九夏不趋炎,三月不争春。
高秋风露冷,孤标出清尘。
背时还独立,揽芳泪沾巾。
qián kūn yǒu zhèng
jiān jiē wéi chén
míng zhōng yāng
hóng shuí gǎn lín
qīng wàng jūn
wèi kǒng shāng shēn
míng rán zhī shí
zhōng xiào chū běn zhēn
lín lín tiān jiān
dài ér wéi rén
míng líng xiù wàn
shú zūn jūn qīn
jiē jiē shū hòu
mǐn tiān lún
miǎo zāi wàng guó
chǎn shēng ruì shì zhēn
jiǔ xià yán
sān yuè zhēng chūn
gāo qiū fēng lěng
biāo chū qīng chén
bèi shí hái
lǎn fāng lèi zhān jīn
梁栋 梁栋
六代俄然又一唐,青山坐阅几兴亡。
心知江左非王业,口说中原是帝乡。
落日有时登北固,春风吹梦过钱塘。
荆坟桧宅依然在,留与乌衣话短长。
liù dài é rán yòu táng
qīng shān zuò yuè xìng wáng
xīn zhī jiāng zuǒ fēi wáng
kǒu shuō zhōng yuán shì xiāng
luò yǒu shí dēng běi
chūn fēng chuī mèng guò qián táng
jīng fén guì zhái rán zài
liú huà duǎn zhǎng
更多关于梁栋的古诗>>
古诗文网© | 友情链接:
热门搜索:最性感的女人2020迅雷ios永久稳定版性感大片种子搜索迅雷播放器性感男人英两性
櫻花の島
网站地图